Sau khi mắng xong, quản lý Cẩu lại nhìn Cao Mệnh, do dự hồi lâu mới bất đắc dĩ nói: "Tiểu Cao, tôi đã nghe Ngụy Đại Hữu nói về cậu rồi. Dù sao thì Đại Hữu hiện tại cũng đang mất tích, nếu như cậu thật sự không có chỗ làm thì bây giờ cứ ở lại đây."
Cao Mệnh còn chưa kịp nói gì thì cửa studio lại bị gõ, Tuyên Văn mặc bộ quần áo quen thuộc xuất hiện ngoài cửa: "Đây có phải là Studio Dạ Đăng không?"
Giọng nói dịu dàng của cô khiến mọi người cảm thấy đặc biệt thoải mái, ai nấy đều nhìn cô.
“Cô tìm ai?” Quản lý Cẩu nhặt bộ tóc giả lên đội vào.
"À, tôi muốn nhờ các anh giúp tôi làm một trò chơi kinh dị. Tiền không phải là vấn đề." Tuyên Văn mỉm cười đặt một chiếc máy tính xách tay lên bàn: "Bất kể giá nào, mong rằng các anh cũng có thể khiến nhiều người chơi nó nhất trong thời gian ngắn nhất."