“Cậu có hiểu không?” Đinh Nguyện chỉ vào con số trên bản đồ khuôn viên trường.
"Màu sắc tượng trưng cho mức độ nguy hiểm? Con số là số lượng quỷ?"
“Thông minh, Cục trưởng của cậu tìm được bảo bối rồi đấy.” Đinh Nguyện trượt ngón tay: “Chỉ cần có quỷ xuất hiện thì là sự kiện dị thường cấp 3 nhưng cậu có biết cấp 4 được phân loại như thế nào không?”
“Theo số lượng quỷ?” Một sự kiện dị thường cấp bốn trong trí nhớ của Cao Mệnh đã được coi là thảm họa khu vực.
"Nói chính xác thì chúng được phân biệt theo các tòa nhà bị tai họa tấn công. Quỷ tập trung ở một phòng, số lượng quỷ không quá ba. Một tòa nhà như vậy được gọi là oán gia, mức độ nguy hiểm ở giữa cấp ba và cấp bốn; nếu có quỷ trong một ngôi nhà hoặc một tòa nhà chung cư thì gọi là minh trạch; nếu có nhiều căn hộ trong một khu dân cư và cả tòa nhà có vấn đề thì gọi là âm lâu; tình huống chúng ta đang gặp phải bây giờ…” Đinh Nguyện cuộn bản đồ trường học lại: “Nó được gọi là tử cảnh (nơi ch.ết chóc).”