"Ngay cả nội quy của trường cũng không thể ảnh hưởng đến oán lâu của ta. Thứ này sao có thể làm được chứ?" Giáo viên mỹ thuật phát hiện ra một điều khiến cô ta bàng hoàng và tức giận. Quả nhiên có người đã vẽ lên bức tranh oán lâu của cô ta!
Một kẻ điên khùng nào đó đã dùng oán lâu của cô ta làm vải vẽ tranh, cưỡng ép oán lâu của cô ta thành tác phẩm của riêng mình.
Giận dữ và hận thù đan xen, ánh mắt của giáo viên mỹ thuật dán chặt vào học sinh duy nhất đứng ngoài lớp học lúc này - Cao Mệnh.
"Là ngươi? Ngươi cũng là họa sĩ?!" Trong giọng nói của giáo viên mỹ thuật mang theo hận thù.
"Đừng có nói như vậy." Cao Mệnh khẽ nheo mắt, hắn không nói chuyện nhưng một giọng nói lại đang truyền đến bên tai giáo viên mỹ thuật: "Cô không xứng đáng được gọi là họa sĩ, cùng lắm, chỉ có thể coi là một người yêu nghệ thuật.."