"Chắc chắn phải có nguyên nhân sâu xa hơn khiến gã không làm như vậy..." Cao Mệnh nghĩ vậy cũng không phải là không có lý. Trên "bản đồ" này cũng có một địa điểm được đánh dấu, nằm gần một bệnh viện ở Thành Cổ.
Tư Đồ An cố ý viết chữ "nhà" ở đó, như thể ngôi nhà thực sự của gã là ở bệnh viện ở Thành Cổ vậy, nếu muốn lấy được của cải tích lũy và phần thưởng từ thế giới bóng tối, gã phải đến bệnh viện và mở cánh cửa dẫn vào ngôi nhà thực sự của gã.
Cao Mệnh quả thực rất có hứng thú với "nhà", hắn muốn tìm hiểu trong thế giới bóng tối tồn tại loại "nhà" gì, cho nên hắn hoàn toàn có lý do để đến nơi kia.
“Tư Đồ An sẽ không bao giờ tốt bụng như vậy, chắc gãy muốn để những cha mẹ khác đến bệnh viện đó.”
Đứng trước mô hình thành phố Hãn Hải từ xương thịt, đôi mắt Cao Mệnh trống rỗng, nhiệt độ trong phòng không ngừng giảm xuống, Túc Mặc ở trong góc lặng lẽ lấy ra một chiếc chăn nhỏ đắp lên mình.