"Có chuyện gì xảy ra sao?" Vãn Thu bế Phát Tài chưa tỉnh ngủ lên hỏi: "Xe cảnh sát chưa rời đi, đã vậy còn phong tỏa khắp nơi. Bây giờ mọi người đều hoảng loạn và ai cũng sợ hãi."
“Hiện tôi chưa thể nói rõ chi tiết." Tần Thiên đi tới ban công, kéo rèm ra: "Từ nhà anh có thể trực tiếp nhìn thấy tòa nhà đối diện. Đêm hôm qua anh có thấy người lạ nào đi vào tòa nhà số 2 không?"
Cao Mệnh lắc đầu, từ đáy lòng cảm thấy mình không phải người xa lạ.
"Xin hãy suy nghĩ cẩn thận."
"Thật sự không có." Đến nghĩ hắn cũng không thèm.