"Xe buýt, rời trường, tai nạn, thêm một học sinh, mười năm luân hồi..."
Tiếng điện thoại rung cắt ngang dòng suy nghĩ của Cao Mệnh, hắn nhìn màn hình, Vương Kiệt thúc giục hắn nhanh chóng trở về ký túc xá, bọn họ dường như đã phát hiện ra một phát hiện rất quan trọng.
Trở lại phòng ký túc xá 1314, vừa bước vào cửa Cao Mệnh đã nhìn thấy Tịch Sơn nằm trên giường, tay chân bị trói, trên mặt có vết sẹo.
"Các cậu đang làm gì thế?"
"Tên ngốc này! Mẹ kiếp!" Vương Kiệt tóm lấy ghế muốn đánh ch.ết Tịch Sơn: "Hắn nói với Thái Mỹ Mỹ những gì chúng ta tìm được! Đã là lúc nào rồi mà hắn còn nghĩ đến gái gú! Tôi rất muốn gi.ết tên này!"