Vương Kiệt lấy trong túi ra một trang giấy viết tay, đưa cho các bạn cùng lớp xem: “Tớ đã quan sát phòng ký túc xá của bọn họ từ khi bọn họ ăn uống vào buổi sáng và ghi lại từng hành vi bất thường của bọn họ. Có thể tìm ra vấn đề bằng cách so sánh với hành vi và thói quen trước đây."
"Chỉ riêng việc phòng bọn họ chỉ có sáu người, cộng thêm mấy người còn lại trong căng tin. Nếu đều là quỷ, chẳng phải quỷ sẽ nhiều lắm sao?" Tiễn Tuấn Nhiên đêm qua không gặp phải chuyện gì quá đáng sợ, cậu ta không nhận thấy nhiều thay đổi ở Mã Đào so với trước đây.
"Cậu không cần suy nghĩ phức tạp như vậy, chỉ cần xác định Trác Quân là người hay quỷ là được." Lớp trưởng Viên Huy đứng dậy khỏi chỗ ngồi, không để ý đến giáo viên, đi thẳng đến chỗ Trác Quân. Một tay túm lấy vạt áo Trác Quân,: “Tổ trưởng, cậu giấu gia đình tôi ở đâu?”
"Người gửi tin nhắn cho cậu không phải là tôi, cũng không phải tôi bắt cóc gia đình cậu."
"Cậu nói dối!" Viên Huy rút ra một con dao gọt trái cây từ trong tay áo, đâm thẳng vào cổ Trác Quân!