"Đừng bị quy tắc của trường tẩy não."
"Quy tắc của trường rất đáng sợ và đẫm máu nhưng quy tắc có thể đảm bảo rằng hầu hết mọi người đều sống sót." Lưu Nghĩa quay lại liếc nhìn Cao Mệnh: "Nếu không thể trở thành quy tắc, chúng ta có thể tuân theo những quy tắc cho phép chúng ta sống sót. Bây giờ tớ có một ý tưởng táo bạo, tớ muốn tham gia hội học sinh và tìm ra logic cơ bản về cách vận hành các quy tắc của trường.”
Cao Mệnh không ngờ Lưu Nghĩa lại có ý đồ này: “Biết cách tham gia không?”
"Tớ có nhìn thấy một cách trên tường của nhà vệ sinh nữ." Lưu Nghĩa cũng có chút không yên tâm: "Trong trường này có một căn phòng bí mật, đó là kho lưu trữ của các thành viên hội học sinh. Tớ phải tìm ra nó trước khi đèn trong ký túc xá tắt và cất hồ sơ của mình vào chiếc tủ màu đỏ tỏng phòng đó."
"Trong phòng vệ sinh nữ thậm chí còn có ghi phương thức gia nhập hội học sinh sao?" Lời nói của Lưu Nghĩa đã thành công khơi dậy sự tò mò của Cao Mệnh đối với nhà vệ sinh nữ. Đây không phải vì hắn không bình thường mà hắn chỉ muốn biết ai lại ghi chú nhiều thông tin như vậy ở trong nhà vệ sinh nữ.