Trên đường đi, Túc Mặc đã nghĩ ra nhiều lý do, nếu bị chặn lại, cậu ta sẽ nói mình là dịch vụ giao hàng khẩn cấp nhưng khi đi đến cửa sau, cậu mới nhận ra rằng chẳng có người bảo vệ nào chặn mình cả.
"Yên tâm đi, mày cũng không tệ hơn người khác đâu."
Túc Mặc động viên trong lòng, an toàn vào trong đi loanh quanh một hồi, kinh ngạc phát hiện - mình đã lạc đường.
“Tôi thực sự phục cậu đấy.” Lý Lâm không thể chịu đựng được nữa nên bước ra ngoài, nắm lấy quần áo của Túc Mặc: “Đừng lảng vảng ở đây nữa, đi cùng tôi.”
Lý Lâm cũng có một tấm lòng nhân hậu, anh ta cảm thấy nếu mình phớt lờ Túc Mặc, đêm nay đối phương có thể sẽ ch.ết trên tầng hai.