CHƯƠNG 1638: MẸ ĐỖ (2) Trên đời này thứ khiến con người tổn thương nhất không phải loại vũ khí là dao, mà lời nói mới chính là dao.
Tuy có sợ hãi, nhưng Hoang Thần cũng không trốn tránh, ngược lại nó giống như một đứa trẻ đáng thương, trong hốc mắt đỏ đậm lại nổi lên nước mắt trong suốt.
Đỗ Địch An muốn nhẹ giọng an ủi, lại nghĩ đến nó không nghe hiểu lời mình nói, hắn lập tức thẩm thấu thể tiếp xúc vào trán của nó, lặng yên không một tiếng động giống như đỉa hút máu, không hề đau đớn, sau đó hắn đã nhận thấy được cảm xúc sợ hãi và ủy khuất đang vọt tới.
Hắn thử giao tiếp, an ủi quái vật này.
Dường như cảm nhận được ý nghĩ mềm nhẹ an ủi từ nó, làn nước trong mắt Hoang Thần nhanh chóng khô lại, lại tiếp tục vui vẻ cười toét miệng, đồng thời trong ý nghĩ cũng truyền qua rất nhiều tin tức, giống như vô số lời nói.