CHƯƠNG 1652: TÁCH RA Mà bản thân hắn cũng đã sớm từ bỏ ý định làm anh hùng cứu thế giới rồi, quỹ đạo cuộc sống ở phía trước sẽ mang đến rất nhiều vấn đề, thúc đẩy con người trưởng thành, từ ngây thơ đến trưởng thành, từ thiếu niên khờ dại nổi loạn đến trung niên dịu ngoan hiểu đời.
Đây là một loại bi thương mà không ai có thể thay đổi được, giống như việc trái đất xoay quanh mặt trời, đây là phép tắc, là quy luật, không thể nghịch chuyển, nhưng cũng… Thú vị.
“Hiện giờ Lâm Trường Sinh đã chết, Liên bang đã là rắn mất đầu, thu phục Liên bang trước rồi truy kích Ma Đế, để hắn chuẩn bị thật tốt, sau đó một lưới bắt hết!” Đỗ Địch An nghĩ đến cục diện bây giờ, thế giới đã từng luôn phủ sương mù mông lung hiện tại đã hoàn toàn rõ ràng trước mắt hắn, về phần ba thế lực lớn chiếm ba phần của thế giới, ma vật cùng Thi quốc thì không đáng để lo, vừa nhìn là hiểu ngay nên suy xét và đối phó như thế nào.
Đây là vì hắn đứng tại vị trí cao, nhìn được rất xa, nhưng đồng thời cũng mất đi sự thú vị.
Có một số thứ nếu nhìn quá rõ ràng sẽ rất đau khổ.