CHƯƠNG 1713: CẦN GÌ CÓ ĐÓ (2) “Đi, chúng ta đi tìm thiếu gia!” Neuss chợt cắn răng, quyết định chắc chắn, hắn không thể xem Đỗ Địch An cứ cố chấp cực đoan như vậy được nữa, bây giờ có lẽ còn có thể thức tỉnh hắn, cho dù có phải trả giá là bị đuổi ra khỏi Đế Đô, tước đoạt sức mạnh, hắn cũng sẽ không hề hối tiếc, hắn không thể để thiếu niên một tay che chở nâng đỡ bọn họ đến hôm nay lại bị sức mạnh mơ hồ tâm trí đi lạc phương hướng!
“Thiếu gia?” Kiawe hơi sửng sốt, vừa muốn nhắc nhở hắn bây giờ không thể tiếp tục dùng xưng hô này, lại thấy Neuss đã bước đi.
…
“Chính là như vậy, bây giờ ta đã thống nhất tất cả người người may mắn còn sống sót, loài người sẽ không tiếp tục tiêu hao vì nội đấu nữa, chúng ta có thể từng bước dọn sạch đám ma vật trên mặt đất, sau đó lại dọn dẹp đám ma vật trên đại dương, để trái đất khôi phục lại hình dáng như cũ.” Trong thư phòng, Đỗ Địch An nhẹ giọng nói với Đỗ Sinh.
Sau khi nghe Đỗ Địch An kể xong chuyện tai hoạ trong ba trăm năm qua, ba người Đỗ Sinh cực kỳ chấn động, không ngò thế giới bây giờ lại nguy hiểm như vậy, virus mà Ma Trùng chế tạo lại đem cả trái đất của bọn họ biến thành động ma!