CHƯƠNG 1741: NGÀY TẬN THẾ KHÔNG GIẢI PHÁP (4) “Biết ơn hay không, bệ hạ cũng chẳng thèm để ý, biết ơn của cả thế giới và căm hận của cả thế giới, đối với hắn mà nói, có lẽ cũng không có khác biệt.” Neuss lắc đầu, nói: “Cũng giống như những gì ngươi theo đuổi và quan tâm, sẽ không có bao nhiêu người sẽ quan tâm đến.”
Kiawe cười khổ một tiếng, hoài niệm nói: “Thật hy vọng bệ hạ có thể trở lại thời gian từng ở Sylvia, khi đó ít nhiều gì hắn cũng còn có một chút tình người, có hỉ nộ ái ố, bây giờ lại càng giống một vị Thần lạnh như băng.”
Neuss nghĩ đến cuộc nói chuyện cuối cùng với Đỗ Địch An trước khi rời khỏi Đế Đô, khóe miệng hơi giật giật một chút, nói: “Có một số thứ, cuối cùng cũng không thể trở lại.”
“Đúng vậy, không thể trở lại được...” Kiawe thở dài não nề.
Neuss nhìn xa xăm, đôi mắt phiêu dạt xuất thần, như nói với chính mình: “Mỗi một người đều sẽ tự chọn con đường mà họ cho rằng là “đúng đắn”, mỗi một người đều phải trưởng thành, thay đổi bản thân, bởi vì hoàn cảnh mà thay đổi, lý tưởng, sự theo đuổi của trước đây, có thể bị thay đổi, bởi vì để thích ứng với hoàn cảnh sống hiện tại, phải thay đổi, từ bỏ.”