TRUYỆN FULL

[Dịch] Hắc Ám Vương Giả

Chương 198: Trước Kia Không Có Hư Hỏng Như Vậy

CHƯƠNG 198: TRƯỚC KIA KHÔNG CÓ HƯ HỎNG NHƯ VẬY - Tiên sinh, mời.

Cửa ra vào Hồng Ma Phường có mấy nữ nhân ăn mặc gợi cảm, trang phục mỹ lệ nũng nịu kêu lên. Đôi mắt những nữ tử này ẩn chứa mị ý câu nhân xem qua đã biết là được huấn luyện chuyên môn.

Thần sắc Đỗ Địch An tự nhiên xuyên qua đám nữ tử vào đến chỗ bán vé trong đại sảnh, nhìn lướt qua giá cả, quay đầu lại nhìn Bahrton đi đằng sau.

Bahrton hiểu ý của Đỗ Địch An thấp giọng nói:

- Ở vũ hội sảnh lầu hai.

Đỗ Địch An gật đầu, nhìn nữ tử trẻ tuổi ở quầy hàng sau nói:

- Cho ta hai vé vào cửa Trương Nhị lâu vũ hội.

Nói xong hắn móc ra bốn tấm Ngân tệ, giá mỗi tấm vé vào cửa giá đã hơn một tháng lương của người bình thường.

Nữ hài động tác nhanh nhẹn, rất nhanh đã thu tiền đưa vé.

- Tiên sinh, mời bên này.

Thị nữ dẫn đường bên cạnh cung kính nói.

Đỗ Địch An thấy phục vụ chu đáo như thế, trong lòng cũng có chút thoả mãn. Hắn đi theo sau thị nữ này, vừa đi hỏi Bahrton:

- Hai người bọn họ đây?

- Ở bên trong đây này.

Trên mặt Bahrton đỏ lên nói.

Đỗ Địch An cười một tiếng, nói:

- Ngươi rất trung thực.

Bahrton ngượng ngùng vò đầu. Lúc này, hai người đi lên bậc thang bằng gỗ đến lầu hai. Trong Hồng Ma Phường này sắc thái hư ảo, ngọn đèn diễm lệ, trên đường đi thỉnh thoảng bắt gặp quý tộc trẻ tuổi từ bên trong đi ra, bên cạnh là bạn gái ăn mặc khêu gợi vừa trò chuyện vừa rời khỏi nơi này.

- Chính là chỗ này, mời hai vị thiếu gia.

Thị nữ đi tới trước một cánh cửa, cánh tay nhỏ nhắn chủ động duỗi ra đẩy cửa phòng, cung kính nói với hai người Đỗ Địch An.

Vừa mới đẩy cửa phòng ra, tiếng âm nhạc du dương từ bên trong truyền đến.

Đỗ Địch An cùng Bahrton đi vào bên trong, chỉ tại lối đi vào có đặt một quầy hàng là, phía sau quầy có rất nhiều mặt nạ, là vũ hội che mặt.

- Hoan nghênh hai vị thiếu gia.

Phía sau Quầy hàng, hai nữ tử tướng mạo xinh đẹp cất lời chào:

- Mời hai vị thiếu gia chọn cho mình một chiếc mặt nạ ưa thích đi ạ.

Đỗ Địch An nhìn lướt qua quầy hàng đằng sau, tiện tay lấy một mặt nạ quái vật màu xanh, Bahrton chọn một cái mặt nạ Liệp Ưng sau đó cùng nhau đi vào trong gian phòng vũ trường.

Diện tích gian phòng này cực lớn. Lúc này theo âm nhạc du dương, một số thanh niên ăn mặc theo phong cách thân sĩ đeo mặt nạ đang ôm một thân hình thướt ta khiêu vũ trong vũ hội.

Bahrton khó hiểu đưa tay chỉ chỉ nói:

- Chính là hắn.

Đỗ Địch An nhìn lại, dựa vào khứu giác có thể tìm được Kande. Chỉ thấy hắn mặc một bộ trang phục thân sĩ màu trắng đang ôm một thân ảnh cao gầy trong góc tường khiêu vũ, bàn tay lại không thành thật đặt trên lưng cùng mông của đối phương mà vuốt ve lên xuống.

Trên mặt Đỗ Địch An lộ ra vẻ mỉm cười nói:

- Gọi hai người bọn họ tới toilet chờ.

Bahrton sững sờ, nhưng vẫn gật đầu quay người biến mất trong đám đông.

Đỗ Địch An vẫy tay với một bồi bàn cách đó không xa.Bồi bài này một tay bưng mâm trái cây tươi cùng rượu đi tới, Đỗ Địch An nhấc một ly rượu đỏ lên, lách qua đám người đi về phía vách tường u tối kia. Thấy hai người này một người hỏi, một người trả lời rất nhẹ nhàng ăn ý. Trên mặt hắn càng thêm vui vẻ, đi tới bên cạnh Kande cố ý đổ rượu lên người tên này.

Kande đang hưởng thụ mùi thơm trên thân thể mỹ nhân, đột nhiên cảm giác được dưới nách có chút lạnh buốt, quay đầu lại nhìn lại lập tức phát hiện quần áo ướt. Bên cạnh là một người đeo mặt nạ quái vật màu xanh, tay cầm chén rượu bộ dáng luống cuống.

- Thật có lỗi thật có lỗi.

Đỗ Địch An đè thấp yết hầu vội vàng nói.

Wei Kande giận tím mặt quát:

- Mắt của ngươi để ở đâu?

- Thật có lỗi thật có lỗi, ta không cẩn thận bị trượt chân.

- Đáng chết!

Kande phẫn nộ, hận không thể ra tay giáo huấn người trước mặt này.

Nữ tử xinh đẹp trong lòng ngực hắn đeo một cái mặt nạ mặt mèo màu trắng, nghe vậy nhìn qua Đỗ Địch An, thấy hắn liên tục xin lỗi, tuy trong lòng có chút không vui nhưng ôm lấy đôi bai Kande nói:

- Được rồi anh yêu, không cần để chuyện này ảnh hưởng tới tâm tình của chúng ta.

Kande thấy nàng khuyên bảo thì nộ khí giảm dần, hung hăng trừng mắt nhìn Đỗ Địch An một cái rồi quay đầu lại nhìn nữ tử nói:

- Ta đi ra ngoài một chút, ngươi đợi ta.

- Ừ, mau đi đi.

Nữ tử đi hôn một cái lên mặt hắn.

Vẻ giận dữ trên mặt Kande lập tức biến mất, phủi phủiquần áo, nói:

-Ta sẽ lập tức trở về, chờ ta.

Nói xong hắn quay người luồn qua đám đông, rất nhanh rời đi.

Đỗ Địch An lẩn vào trong đám người yên lặng đi theo.

Phòng toilet ở đây nối tiếp nhau, dùng một cái gáo bằng gỗ múc nước, từng gian được ngăn cách với nhau. Bên trong không phải nhà xí ngồi xổm mà là một nhà xí có hình dạng tương tự như cái bô. Một khối gỗ rất lớn được thiết kế thành nhà xí dùng để ngồi, khoét một lỗ ở giữa, bên dưới lỗ là nước bẩn. (như cái toilet bây giờ nhưng làm bằng gỗ và phải tự tay múc nước. Khó tả ghê)

Đỗ Địch An nhìn thấy Bahrton đã sớm chờ ở đây, bên cạnh hắn là Kuren cùng Joseph. Tuy đeo mặt nạ nhưng nhờ vào mùi nên Đỗ Địch An vẫn nhận ra họ trước tiên.

Bên cạnh chậu gỗ, Kande đang cởi áo ngoài của mình ra vắt khô rượu bên trên đó.

Hiện tại ở đây không có người, Đỗ Địch An ra hiệu cho ba người, sau đó đi tới sau lưng Kande, thấy hắn đang vắt khô áo cũng không chú ý tới mình.

Đỗ Địch An ra tay quyết đoán, cổ tay mạnh mẽ chém vào gáy hắn.

Bốp một tiếng, Kande không kịp chuẩn bị, đầu hắn hướng lên, thân thể mềm nhũn ngã xuống

Đỗ Địch An nhanh chóng đỡ lấy hắn, ôm vào trong nhà vệ sinh bên cạnh, đóng cửa lại, sau đó nói vọng về phía bangười Bahrton bên ngoài:

-Ở bên ngoài canh gác.

Nói xong hắn lột bỏ áo khoác cùng mặt nạ trên người Kande mặc lên người mình, sau đó giúp hắn thay đổi áo khoác cùng mặt nạ của mình, đẩy cửa đi ra.

Ba người Bahrton Ở bên ngoài canh gác chứng kiến Đỗ Địch An đi ra bị dọa sợ nhảy lên, lập tức Đỗ Địch An lên tiếng, nói:

- Là ta.

Nói xong, hắn ném Kande đã mềm nhũn về phía ba người, nói:

- Hắn uống say rồi, vịn hắn rời khỏi đây. Một người đi trước mở đường mang hắn lên xe ngựa.

Đây là lần đầu ba người Bahrton làm việc này, kinh hồn táng đảm. Thấy thân thể Kande vẫn còn nóng, không có vết thương mới hơi nhẹ nhàng thở ra dìu hắn rời khỏi đây.

Đỗ Địch An sửa sang lại quần áo, trở lại bên trong vũ hội, rất nhanh đã tìm được vị nữ tử đeo mặt nạ mặt mèo màu trắng kia.

- Ngươi trở lại rồi.

Nữ tử mặt nạ màu trắng mặt mèo cười mỉm nói:

- Đợi lát nữa chúng ta đi đâu chơi?

Đỗ Địch An chỉ tay lên trên.

Nữ tử mặt nạ mặt mèo màu trắng ngửa đầu nhìn lên trên.

Tay kia của Đỗ Địch An nhanh chóng xẹt qua, đem chuỗi vòng Kim sắc trên cổ nàng dỡ xuống, lặng lẽ thu vào lòng bàn tay, ném vào trong túi quần. Thủ pháp ăn trộm này hắn học được của một tên trộm cắp khi còn ở trong ngục giam.

Nữ tử mặt nạ mèo màu trắng không phát hiện được, ngẩng đầu nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, đập nhẹ tay vào ngực Đỗ Địch An nói:

- Người ta mới không đi lên lầu, trước kia ngươi cũng không có hư hỏng như vậy.