CHƯƠNG 200: NHÀ PHÁT MINH --------------------------
Sau khi chứng kiến người xa lạ này vội vã rời đi, nam hài phục hồi lại tinh thần, nhìn mẹ đang nằm một bên trên mặt đất, vội vàng chạy tới, nước mắt chảy ra cuồn cuồn, tiến lên nâng bà dậy, khẩn trương sợ hãi kêu to:
- Mẹ, tỉnh, ngươi tỉnh lại đi.
Dưới sự lay động của hắn, đầu người phụ nữ này chỉ mềm oặt lắc lư.
Nam hài chỉ cảm thấy trước mắt mình là một mảng lờ mờ, hắn sợ hãi mãnh liệt đưa tay sờ lên động mạch. Hắn không kế thừa chức nghiệp của cha mình. Từ nhỏ hắn yêu thích làm bác sĩ, trên lớp lão sư đã chỉ qua cho hắn phương pháp phân biệt người sống và người chết, không phải ở hơi thở mà là sờ động mạch. Lúc người đang trọng thương, hơi thở là cực kỳ yếu ớt nên khó có thể phát giác được, nhưng sờ động mạch lại có cảm giác cực kì chuẩn xác.