CHƯƠNG 242: GIẾT Lúc cửa kho được mở ra, Đỗ Địch An không kịp chờ đợi mà vào bên trong xem, chỉ thấy tất cả cũng giống như lúc trước hắn đóng cửa, nhất là cái giường nệm mà mình ngủ say chồng chất trên đống rác rơi xuống sớm đã hư hỏng khô cạn tỏa ra mùi khó ngửi.
Hắn mặc kệ đống rác rưởi này, nhanh chóng nhấn nút trên vách tường nhà kho, két một tiếng, tường kép bên trong mở ra, bên trong có ba ống năng lượng tròn trịa, trong đó chỉ có ống năng lượng cuối cùng được xếp chót, có một chút màu lam nhạt sáng bóng cực kỳ xinh đẹp, giống như điện tương lắng đọng.
Đỗ Địch An nhanh chóng lấy ống năng lượng này ra, cũng dỡ Chip Card Reader xuống, lúc này, hắn đột nhiên biến sắc, vội vàng khép nhà kho đông lạnh lại, quay người từ trong lồng giam chui ra, cũng không quay đầu lại mà chạy đến chỗ ngoài bờ đại điện, tại đây sương mù màu lục tương đối đạm mạc, thân ảnh nằm khắp nơi trên đất, Ma Dược Sư và Thuật sĩ luyện kim khác đều đã ngất đi, trong đại điện hơn trăm người chỉ có một số nhỏ chạy thoát ra ngoài.
Đỗ Địch An đem ống năng lượng và Chip Card Reader giấu vào trong áo, chậm rãi bò trên đất đến ngoài bờ đại điện, lúc này, trong khứu giác của hắn cảm ứng được một mùi thẳng tắp nhanh chóng chạy đến đây.
Đỗ Địch An lập tức nằm té trên mặt đất, giả đang hôn mê.