CHƯƠNG 255: TRANH NHAU TẶNG LỄ Nghe được tiếng khen ngợi sôi nổi ở xung quanh, trong mắt Sludy hiện lên một vẻ lo lắng, hắn có thể cảm nhận được trong bài thơ này hàm ẩn ý tứ phản kích, lấy hình tượng cây đứng chung một chỗ? Hừ! Trên mặt hắn mang theo nụ cười ôn hòa nhàn nhạt nhưng khóe miệng lại hơi cười lạnh khó hiểu, nếu như lúc trước Đỗ Địch An đạt được thành tựu và thân phận như ngày hôm nay thì hắn có lẽ còn sẽ xem xét một chút, nhưng hôm nay việc đã đến nước này, hắn cũng không cho rằng đối phương sẽ ngoan ngoãn làm một đứa con rể tốt biết nghe lời.
Đỗ Địch An khẽ ngâm xong, ánh mắt giống như chuồn chuồn lướt nước nhìn lướt qua Sludy, thần sắc như thường tiếp tục nhìn quý tộc khác, lấy tay che ngực làm lễ nghi thân sĩ với mọi người một cái rồi nói:
- Bêu xấu rồi, bài thơ này gọi là ' Trí Tượng Thụ '.
- Thơ hay, thơ hay!
- Trí Tượng Thụ? Cây cao su dường như đã biến mất rất lâu trước đây rồi.