CHƯƠNG 347: KIẾN GIẢI Đỗ Địch An gật gật đầu, suy nghĩ một chút, nói:
- Ta cảm thấy giá trị của gai nhọn có thể chia làm ba lĩnh vực, đầu tiên là lĩnh vực kinh tế, hành da sợi của gai nhọn có thể chế thành bao tải, dây thừng….. Hạt của nó có thể tinh luyện ra tinh dầu thay thế cây trẩu và mỡ, hơn nữa có thể gia công thành nguyên liệu hương liệu Cao cấp. Ngoài ra, bột phấn của nó chưa hẳn chỉ có thể dùng làm bột phấn để giết địch trên chiến trường, trong sinh hoạt bình thường, nó cũng có thể được sử dụng để chống côn trùng, những điều này đều cung cấp về mặt giá trị kinh tế của nó. Ở điểm thứ hai là giá trị dược, lúc trước Tiffany đã nói qua, từng có tin tức nói rằng vật ấy có thể trị bệnh hủi, chúng ta tạm thời đừng nghĩ rằng tin tức đưa ra trước đó là mánh lới lấy lòng mọi người hay chính xác, nhưng không thể phủ nhận ngoài việc nó ẩn chứa độc tố còn có những thứ khác có thể là thứ mà chữa được một số bệnh. Vì vậy, nếu ngươi cứu sâu liền có thể biết được nó cuối cùng là có tác dụng chữa bệnh hủi hay không, nếu có thể, vậy giá trị của nó càng lớn hơn!
- Thứ ba chính là giá trị chiến tranh, bất luận là chiến tranh quân sự ngoại cảnh, hai là cuộc chiến tài phú được kích hoạt bởi hai lĩnh vực trên, thì tác dụng đều là không nhỏ.
Đỗ Địch An nói xong một hơi, liếc mắt nhìn mọi người xung quanh mà không tiếp tục mở miệng.
Trong phòng hội nghị rơi vào trạng thái yên tĩnh.