CHƯƠNG 355: GIẾT! Rống!
Dưới bức tường lớn truyền đến một tiếng gầm nhẹ. Bột phấn huyết tương của Cát Liệt Giả vừa mới theo dây nhỏ hạ xuống đến chừng sáu bảy trăm thước, Cát Liệt Giả ở ngoài cửa thông đạo mấy ngàn thước liền gầm nhẹ một tiếng, hình như nhận thấy được cái gì, mãnh liệt xoay người, nhanh chóng chạy tới vị trí của Đỗ Địch An.
Mặt đất rung mạnh, ven đường lưu lại dấu chân Cát Liệt Giả. Không đến nửa phút nó đã nhanh chóng vọt tới bức tường dưới chỗ Đỗ Địch An đứng, ngửa đầu nhìn dây nhỏ buộc bao bột phấn huyết tương, phẫn nộ ngửa đầu gầm rú, thanh âm bén nhọn lại hùng hồn. Mặc dù biết rõ nó bò lên không được nhưng cũng thấy chấn động nhân tâm, lỗ chân lông co rút lại.
Đỗ Địch An vững vàng bắt lấy dây nhỏ thả xuống. Căn cứ vào độ cao nó thể hiện lúc dốc sức bắt Nicotine, cho dây nhỏ rủ xuống đến độ cao chừng bốn trăm thước nhẹ nhàng lay động để cho mùi bột phấn huyết tương tỏa ra cố ý dụ dỗ nó lại đây.
Cát Liệt Giả gào thét một tiếng, mạnh mẽ nhảy lên. Đỗ Địch An thấy vậy lập tức kéo dây nhỏ lên thêm bảy tám chục mét. Cát Liệt Giả lần này tụ lực nhảy lên, lại nhảy đến độ cao gần 400m, nhưng vẫn không thể bắt được dây nhỏ. Đỗ Địch An để cho dây nhỏ ổn định, lại chậm rãi hạ xuống.