CHƯƠNG 357: TRUY SÁT TRUYỀN KỲ Thấy cảnh này khiến Đỗ Địch An rất vui mừng, hận không thể lập tức nạp một cây sa mâu thừa thắng xông lên nhưng vẫn tỉnh táo khắc chế xuống, nếu như tiếp tục phát xạ thì miệng pháo này rất có thể sẽ nổ tung.
Nicotine bên cạnh pháo đài ngắm nhìn Cát Liệt Giả bên ngoài hơn ngàn mét phía trước Cự Bích, trong mắt đầy chấn động, không nghĩ tới ma vật to lớn khủng bố như vậy vậy mà chật vật không chịu nổi trước mặt thiếu niên này, mặc dù hắn không hiểu ma vật rõ lắm, nhưng cũng biết dạng ma vật to lớn này có đẳng cấp tuyệt đối không phải bình thường, nếu không thì với thể chất tiếp cận Thú Liệp Giả Cao cấp như Đỗ Địch An tuyệt sẽ không rườm rà mà chuẩn bị lượng lớn vật phẩm như thế, đồng thời cẩn thận từng li từng tí dựa vào ưu thế địa hình tự nhiên tiến hành công kích.
Mà làm cho hắn chấn động hơn chính là Đỗ Địch An lắp ráp ra vũ khí kinh khủng này phối hợp với cự mâu thép vôn-fram(ô cương), lực phá hoại quả thật dọa người, hắn không khỏi nghĩ đến, nếu như cứ điểm trong vách tường cũng lắp một đài vũ khí dạng này, thử hỏi dã nhân làm sao dám xâm lấn?
Nhưng ngoại trừ vũ khí bên ngoài này, làm cho hắn cảm giác mãnh liệt nhất lại là bản thân Đỗ Địch An này, hắn chưa bao giờ thấy qua người đáng sợ như vậy, huống chi người này là một thiếu niên bộ dáng non nớt.
Lúc trước hắn nhìn thấy rõ ràng lúc Đỗ Địch An vận chuyển sa mâu, cố ý điểu chỉnh góc độ ống tròn kim loại trên sa mâu, lúc ấy hắn còn hơi nghi hoặc một chút, đợi sau khi thấy được hiện tượng đường cong rẽ ngoặt mà sa mâu bắn ra mới ý thức được đây là kiệt tác của Đỗ Địch An, phán đoán và tính toán âm hiểm như nào!