CHƯƠNG 392: MƯA XUỐNG Nàng rất nhanh bò lên, cũng không để ý bụi bậm trên người, ngồi xỗm trước thi thể suy tư nói:
- Đội trưởng, thoạt nhìn giống như là có người muốn mượn tay chúng ta, cố ý hãm hại người tên Đỗ Địch An này, hơn nữa người này chắc chắn rất có thể chính là vị Thần sứ Đỗ Địch An trong nguyên tố thần điện kia, thế lực muốn đối phó với người như hắn tất nhiên là cực kỳ hùng hậu, cũng chỉ có thế lực như vậy mới có thể lặng yên không một tiếng động mà giết chết tất cả người ở đây, lại có thời gian chậm rãi bổ đao tiêu hủy chứng cứ phạm tội, hủy hoại dấu vết miệng vết thương.
Cologne cau mày, suy tư nói:
- Trước tiên không cần vội vã kết luận, trước mắt có thể xác định chính là mấy chữ này là người khác nắm ngón tay của hắn viết ra, bên trong móng tay của hắn còn lưu lại cát đất, mà người giết chết hắn kia, vì để những chữ này cho chúng ta có thể nhìn thấy nên ghi tương đối sâu, bão cát nhất thời không cách nào che dấu chữ viết, cái này cũng có thể chứng minh, sẽ không phải là bản thân hắn ghi ra.
Cô gái trẻ tuổi nói: