CHƯƠNG 1527: VỨT BỎ NGƯỜI NÀO (2) Cứ một mình lặng lẽ nghỉ ngơi, lặng lẽ ngồi, lặng lẽ suy nghĩ như vậy.
Hắn nheo mắt hưởng thụ sự yên tĩnh lúc này, đôi mắt cũng bất tri bất giác trở nên vô cùng dịu dàng.
Cũng không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên trong lòng hắn có cảm giác muốn tâm sự, hắn xoay người vừa chuẩn bị mở miệng lại bỗng nhiên giật mình.
Bên cạnh là bóng tối, không một bóng hình.
Bạn đã bao giờ cô đơn như vậy chưa?