CHƯƠNG 221: HÀNH THI KHỦNG BỐ Đỗ Địch An mở bọc hành lý trên lưng ra, từ bên trong móc ra một cuốn vải dầu che mưa phủ lên phía trên rương hỏa dược để phòng ngừa trời mưa xối ướt hỏa dược, sau đó hắn ôm rương hỏa dược nhẹ chân nhẹ tay mà tiến vào tòa phế tích đầy cỏ dại phía trước.
Bởi vì không có người mở đường cho nên thông đạo bên ngoài vách tường khổng lồ kia cũng ngập tràn cỏ hoang, lại có rất nhiều vũng bùn đất xốp ẩm ướt, Đỗ Địch An hết sức cẩn thận bước từng bước một, trong hoàn cảnh thiếu thốn tư liệu cùng địa đồ, hắn chỉ có thể tự mình mò mẫm khám phá, trong những tập đoàn khác, việc dọn đường ở những khu vực không xác định như vậy, thường thường là phái một vài Thú Liệp giả thân thủ kiện tráng lại có năng lực bảo vệ tánh mạng đi trước để tìm hiểu tình báo.
Dù sao Thú Liệp giả của mỗi tập đoàn là có hạn, ngay cả khi phái ra bảy tám tên Trung cấp Thú Liệp giả, để bọn họ đấu với một số lượng lớn đại ma vật bên ngoài vách tường mà nói vẫn là không đủ nhét kẽ răng.
Thỉnh thoảng lại thấy một vài khối vật thể lớn nhô lên trên cỏ hoang bên ven đường, bên trên đó trải đầy cỏ xỉ cùng dây leo, Đỗ Địch An nghe thấy được mùi vị khác thường từ bên trong, xem chừng bao trùm bên trong đó cũng không phải là hòn đá, mà là hài cốt ma vật bị hư thối.
Ngay lúc Đỗ Địch An cẩn thận từng li từng tí chui qua một bụi cỏ thì đột nhiên trong bụi cỏ vang lên một âm thanh sàn sạt vô cùng nhẹ, giống như âm thanh gió thổi qua những vòm cây, nhưng đáy lòng Đỗ Địch An lại đột nhiên dấy lên cảm giác lạnh cả người cùng nghiêm nghị, nét mặt Đỗ Địch An biến sắc, vội vàng vứt bỏ rương hỏa dược, quay người lui về phía sau.