CHƯƠNG 224: BẮN CHẾT Liên tục cân nhắc, Đỗ Địch An vẫn không có lựa chọn khác, nếu không tiến lên chỉ có thể lui về phía sau, hắn chỉ có thể đơn thương độc mã tiếp tục xâm nhập phế tích.
Lúc này hắn chủ động lặng lẽ mò đến một chỗ không có mùi Hành Thi, lúc đến khoảng cách ba bốn ngàn mét liền ngừng lại dỡ rương hỏa dược xuống, lấy một rương hỏa dược cố định trong đống xác chết, sau đó lấy kíp nổ khác trong hòm thuốc Hắc Hỏa ven đường vẽ xuống, hỏa dược bị dư cũng rơi vào phía trên rương hỏa dược, sau đó sửa sang địa hình chung quang lại bố trí thành một cái bẫy.
Làm xong những việc này, Đỗ Địch An mới lặng lẽ mò tới chỗ có mùi hương kia.
Khoảng cách càng gần hắn càng khẩn trương, nếu ma vật này mà chậm chạp nhưng thể chất mạnh, hắn lo lắng cơ hội để mình chạy đến bẫy mình đặt ra cũng không có, tuy nhiên kết hợp đủ loại suy tính thì tỷ lệ này khá thấp, nhưng vẫn có thể nguy hiểm đến tánh mạng.
Lúc tới gần khoảng 1000m, Đỗ Địch An vẫn không thấy cổ khí của nơi này nên chỉ có thể tới gần hơn nữa, lúc tới gần khoảng cách bốn năm trăm mét thì lập tức ngửi được cỗ khí vị nơi này đang nhanh chóng hướng về phía mình.