CHƯƠNG 287: KIÊN TRÌ - Đáng chết! Hoạt động quá mạnh đã khiến miệng vết thương căng nứt.
Sắc mặt Kacheek vô cùng khó coi, hắn lập tức thu tay lại, dùng khăn mặt để lau mồ hôi mà đắp trên vai che sụp chỗ miệng vết thương đang đổ huyết, từng cơn lửa nóng đau đớn khiến hắn khẽ nhíu mày.
Đang tại đau khổ kiên trì Đỗ Địch An sớm đã nghe thấy được theo trên người hắn tản mát ra mùi máu tươi, nhìn thấy cử động của hắn lập tức biết rõ nguyên nhân, khóe miệng hơi câu dẫn ra một vệt đường cong, tiếp tục kiên trì.
Kacheek quay đầu lại nhìn Đỗ Địch An một hồi, nhìn thấy cánh tay run đến cực độ của hắn, nhưng thân thể lại vẫn ổn định, góc độ uốn lượn của khuỷu tay cũng không có biến hóa, trong lòng hắn nhất thời thất kinh, ánh mắt cũng âm trầm xuống, miệng hơi há ra tựa như đang muốn tuyên bố chấm dứt huấn luyện để tránh miệng vết thương của mình chuyển biến xấu hơn.
Nhưng lời nói vừa ra đến miệng, bỗng nhiên lại dừng lại, hắn nghĩ thầm nếu như cứ như vậy mà nhận thua, đợi lát nữa bị hắn nhìn thấy miệng vết thương của mình nhất định sẽ cho rằng là mình sợ hãi bị thương mới lùi bước!