CHƯƠNG 301: TRUYỀN KỲ GIÁNG LÂM Vèo!
Tiếng gió rít qua tai, Đỗ Địch An tăng tốc lao về phía trước giống như thằn lằn nhanh chóng bò lên trên gò núi, theo hướng mùi lưu lại ven đường đuổi theo. Cũng không lâu lắm, hắn đã nhìn thấy vết máu rải đầy mấy bụi vỏ ven đường, không rõ là của Heiba hay là của con ma vật kia.
Ánh mắt hắn âm trầm nắm thật chặt nắm đấm, một bộ hài cốt ma vật to lớn trên đám cỏ dại, cùng với một kiến trúc đổ nát bị mai một, lúc ngửi thấy được mùi của Heiba và con ma vật kia càng ngày càng đậm thì trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, chuyện này có nghĩa là hắn đang đến gần đối phương, lúc này duy trì hết tốc lực một đường đuổi theo.
7,8 phút sau, Đỗ Địch An rốt cục cũng nhìn thấy một bóng đen cao bốn, năm mét ở phía trước, liền nhanh chóng nhảy lên chạy đi, là một con dã thú loại bò sát dáng dấp như sói nhưng toàn thân không có lông, trái lại màu da xanh lục như vảy cá, trộn lẫn với màu đen lấm tấm, đỉnh đầu có một bộ lông sắc bén giống như thép bay về phía sau, tứ chi tráng kiện, đuôi khá dài như một sợi dây thừng ở phía sau mông.
Đứng ở phía sau, Đỗ Địch An vẫn nhìn thấy trong miệng con vật này ngậm một đồ vật, có hai cánh tay lung lay theo chuyển động của nó.