CHƯƠNG 305: PHÁ XÁC Rất nhanh, Cát Liệt Giả đã đẩy tảng dá chồng ở lối vào hang động ra mà chui vào.
Đỗ Địch An cũng lao thẳng vào bên trong đống xác, trốn ở dưới thi thể một vài con ma vật và nín thở.
Chỉ nghe được tiếng lưỡi dao sắc bén vạch trên vách đá tạo ra âm thanh sàn sạt thô ráp, đi tới trước đống xác rồi dừng lại, rất nhanh đã có âm thanh ào ào ào vang lên, lại ném ra lượng lớn thi thể ma vật.
Đỗ Địch An cảm giác được trước mặt có thi thể ma vật không ngừng lăn xuống đè ép lên khối thi thể ma vật trên người mình, trong lòng hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thi thể bị đè ép càng nhiều thì cảm giác an toàn trái lại càng cao.
Cát Liệt Giả cũng không có di động lần nữa, trong huyệt động yên tĩnh không hề có một tiếng động, điều này càng làm cho tinh thần của Đỗ Địch An càng dần dần trở nên căng thẳng lên, dường như có một đôi mắt khủng bố mà hung lệ, đang chằm chằm nhìn vào chỗ mà chính mình đang ẩn thân.