“Ta không xem thường, ta chỉ không thích phong nguyệt tràng mà thôi, cùng lắm thì coi như đạo bất đồng bất tương vi mưu vậy.” Chu Bình An lắc đầu, phủ nhận.
“Ngươi nói nghe hay lắm, nhưng tận gốc vẫn là khinh thị chúng ta.” Thiếu nữ mắt đỏ hoe ở vấn đề này, cắn chặt không buông.
“Ta đã nói rồi, ta chỉ là không thích phong nguyệt tràng mà thôi! Đạo bất đồng bất tương vi mưu.” Chu Bình An lại lặp lại một lần.
“Bề ngoài nói không thích phong nguyệt tràng, đạo bất đồng bất tương vi mưu, thực chất chẳng phải vẫn là xem thường chúng ta sao.” Thiếu nữ mắt đỏ hoe u oán nói.
“Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên, nghề nghiệp không phân cao thấp, chỉ là đạo có khác mà thôi, mỗi người đều có đạo của mỗi người, ta sẽ không tự tiện đánh giá đạo của người khác.” Chu Bình An lắc đầu.