Bạch Nguyệt có chút hoảng loạn, vội vàng gọi to tên Kim Liên và Đông Môn Khánh.
Phải biết rằng, để gả vào hào môn, nàng đã đánh cược tất cả.
Cuối cùng, sau một hồi tìm kiếm, Bạch Nguyệt chỉ tìm thấy một bức thư do Đông Môn Khánh để lại trong phòng.
"Nguyệt Nhi yêu dấu, khi nàng thấy bức thư này thì ta đã đi rồi."
"Hãy tha thứ cho sự ra đi đột ngột của ta, thực sự là ta cũng bất đắc dĩ."