Liều mạng (2)
Hiện tại Không Trừng có thể duy trì sức chiến đấu chỉ có thể nói là do may mắn, hắn bây giờ đã không còn chút sinh khí nào kết hợp với võ đạo tự thân tu luyện, bị động dung hợp, làm cho một thân phật môn công pháp của hắn có chút khác biệt. Lúc này mới có thể khiến lực chiến đấu của hắn không giảm mà lại tăng, cao hơn cả thời kì mạnh mẽ nhất của hắn.
Nhưng đáng tiếc dù hắn có mạnh hơn, cũng chỉ là Chân Vũ cảnh sơ kỳ, so với Tô Tín ở cảnh giới bên trên đã đạt đến đỉnh cao đại viên mãn thì không có cách nào so sánh được, so về sức mạnh hắn cũng đã thua kém Tô Tín một đoạn dài rồi.
Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, Không Trừng liếc mắt nhìn Huyền Chân và Huyền Minh nói: "Ta không biết vì sao các ngươi lại chọc vào kẻ địch khủng bố như thế, người này nếu ở năm đó tuyệt đối là một cường giả đứng đầu trên giang hồ.
Muốn thắng hắn, ngươi ta ba người liên thủ cũng là hi vọng quá xa vời, vì lẽ đó ta chuẩn bị liều mạng với hắn, cái mạng này của ta cũng đã sắp trả lại cho Thiếu Lâm Tự rồi.