Công tâm (1)
Dứt lời, Tô Tín căn bản không cho Huyền Khổ cơ hội suy tính mà đã trực tiếp ra tay, Duy Ngã Đạo Kiếm hiển hiện trong tay, hắn trực tiếp hơi vung tay lên một cái, ngón trỏ xẹt qua trường kiếm, lập tức máu tươi thoa khắp thân kiếm, một cỗ liệt diễm sáng chói bốc cháy lên!
Tô Tín thừa nhận, về mặt sức mạnh thì mình đúng là không bằng Huyền Khổ tìm được cơ duyên ở bên trong tiên vực, đã như thế thì cho dù có giằng co nữa, coi như hắn có thể giữ cho mình không bị bại, nhưng Yêu tộc bên kia lại không thể nào bảo đảm bọn họ sẽ liều mạng chết vì Tô Tín.
Vậy nên hắn phải nhanh chóng dùng toàn bộ lực lượng để đánh bại Huyền Khổ, hắn mà thắng thì lần này hắn sẽ thắng to, còn nếu hắn bại, trước đó hắn dám uy hiếp Yêu tộc và những lời hứa hẹn với Yêu tộc những đương nhiên cũng sẽ trở nên rỗng tuếch, Ngân Dực Lang Vương lại không phải là đồ ngốc, đối phương nhất định sẽ rút đi trước, những người khác thì sẽ bỏ đá xuống giếng với Tô Tín.
Từ trước đến nay người có thể khiến cho Tô Tín phải thiêu đốt tinh huyết cũng chỉ có vài người, vậy mà hiện tại Huyền Khổ lại có thể làm được. .