Huyền Trần Tử khẽ nhíu mày, nói: "Ngươi làm như vậy có chút dại dột. Cơ duyên Thông Thiên cảnh không còn xa, ngươi cần gì phải ra tay vào lúc này?
Đến khi cơ duyên Thông Thiên cảnh mở, thời gian chém giết không ít. Hơn nữa, nếu ngươi có thể đạt đến Thông Thiên thì Tô Tín ắt bại. Ngươi giết hắn chẳng lẽ không phải dễ như trở bàn tay hay sao?"
Lý Bá Dương lắc lắc đầu, nói: "Không chờ được lâu như vậy. Nguyên Khư đạo huynh, ngươi tu Thái Thượng Vong Tình Đao, nhưng dù ngươi tu luyện đến cảnh giới này ngươi cũng không thể được Thái Thượng Vong Tình chân chính chứ nói chi là tôi.
Có một số việc mặc dù là lý trí một chút thì tốt. Nhưng nếu thực sự lý trí đến cực điểm thì đó mới chính thật sự là Thái Thượng Vong Tình. Chuyện ngươi không làm được ta càng không làm được.
Bất kể là ta hay là Tô Tín, nhân quả của hai bên dính líu quá sâu. Đánh xong một trận, trực tiếp cắt đứt nhân quả là chuyện đơn giản nhất.