Tô Tín bế quan được hơn ba năm sau, con đường Thông Thiên, nơi mà đám người Tô Tín tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh vẫn có không ít võ giả thường xuyên ra vào đứng xem.
Mặc dù con đường Thông Thiên đã khép kín, nhưng tấn cả mọi người vẫn có thể thấy đường đường ranh của con đường Thông Thiên kia từ nơi này.
Thậm chí, một vài võ giả giang hồ hãy còn đang ảo tưởng có thể tìm được kỳ trân dị bảo gì bị thất lạc bên trong, để bọn họ có thể một bước lên mây?
Chỉ có điều đã nhiều năm qua như vậy, cũng không thấy từ trên trời có cái gì rớt xuống. Có điều, cái này vẫn không cản được lòng nhiệt tình của những võ giả kia. Dù sao thì cũng coi như đến đây du lịch, xem náo nhiệt.
Lúc này, dưới con đường Thông Thiên kia, một tên võ giả Tiên Thiên tuổi khoảng ba mươi mang song đao nhìn lên trên trời, lắc đầu nói: "Con bà nó! Lúc trước tên Lưu bốn mắt đó dụ ông đến đây, rốt cuộc chẳng có cái gì. Cơ duyên chí bảo gì, đến cả cọng lông cũng chẳng có!"