Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia lạnh. Xem ra sau khi Phật Đà thấy trời sập lần hai cũng nóng ruột rồi. Ngay cả chuyện ảnh hưởng đến danh dự bản thân thế này hắn cũng dám làm.
Hoàng Bỉnh Thành đứng ở một bên, hỏi: "Đại nhân, chuyện này chúng ta có quản không?"
Tô Tín lắc đầu nói: "Tạm thời không cần quản bọn họ. Chỉ cần bọn họ đừng đụng đến ranh giới cuối cùng của chúng ta thì chúng ta tạm thời không động.
Phật môn sớm muộn cũng phải giải quyết. Có điều cũng không phải bây giờ. Khoảng thời gian này, ta phải đi làm việc khác."
Phật Đà đang nghĩ gì, Tô Tín ước chừng có thể đoán được. Đối phương chẳng qua đang gấp gáp mà thôi.