Ngăn cản
Tiêu gia phá hủy cả nửa đời của ta, chuyện đã từng xảy ra, ta không có cách xem nó như chưa từng xảy ra. Ta đã không còn về được Tiêu gia nữa!"
Địa Tạng Vương lắc đầu, nói: "Địa Phủ là đất thu nhận những con người đau khổ. Ngươi và ta lúc đầu đều là người mà toàn giang hồ bất dung. Trong Địa Phủ mặc dù cũng đeo mặt nạ nhưng nơi này là nơi duy nhất mà mọi người có thể thật lòng với nhau. Mặt các ngươi đối xử với người ngoài kia, đó mới thực sự là mặt nạ. Tuy không che mặt các ngươi nhưng lại chặn lòng các ngươi.
Nhưng ta không mong các ngươi cả đời cứ ở mãi trong Địa Phủ. Ngươi đau khổ không phải càng nhiều càng tốt, mà là càng ít càng tốt."
Địa Tạng Vương nhìn Tiêu Xước, trên mặt hắn mang theo một nụ cười ôn hòa, nói: "Thật ra thì ta hy vọng các ngươi cũng có thể vui vẻ."