Đại Thiên Ma Tôn
Lúc này, có vẻ Đại Thiên Ma Tôn vừa mới tiêu hóa xong tất cả ký ức của Lãnh Vô Ma, hắn nhìn Tô Tín, cười nói: "Tô Tín đúng không? Chậc chậc, không ngờ một vạn năm sau, trên giang hồ lại xuất hiện nhân vật tài giỏi cỡ như ngươi, nếu ở thượng cổ, ngươi tuyệt đối cũng là kẻ có thể tranh đấu với đám già chúng ta, chỉ tiếc ngươi lại xuất hiện ở thời điểm này, đúng là đáng tiếc."
Nói rồi Đại Thiên Ma Tôn lại đưa mắt nhìn sang Lữ Phá Thiên, lắc đầu nói: "Ngươi truyền thừa đại pháp Di Thần Hoán Huyết của bản tôn, cũng coi như đệ tử đích truyền của ma đạo ta, hiện tại gặp được thủy tổ, cớ sao vẫn chưa quỳ lạy hành lễ?"
Trước cường già Thông Thiên cảnh trong truyền thuyết, ban đầu Lữ Phá Thiên đúng là rất hoảng sợ, đặc biệt đối phương còn là thủy tổ của ma đạo nhất mạch mình.
Nhưng võ giả cấp bậc như Lữ Phá Thiên, bọn họ đều đã đứng trên đỉnh cao nhất của giang hồ, Thông Thiên thì sao? Dù là Nhân Hoàng đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không quỳ lạy, chớ nói gì ban nãy vị thủy tổ này đã hại hắn phải tự chặt đứt một cánh tay để giữ mạng.