Thả kiếm trong tay xuống, Tạ Chỉ Yến xoa xoa đầu, nàng thật không am hiểu chuyện như vậy nhưng hết lần này tới lần khác tông môn lại phái nàng xuống quản việc này.
Nhưng đúng lúc này, Tạ Chỉ Yến lại cảm giác trong phòng có một cơn gió lạnh thổi qua, một người xuất hiện sau lưng Tạ Chỉ Yến.
Loong coong!
Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí rét lạnh chém vào sau lưng, cùng lúc này có một đạo vô hình kiếm khí xuất hiện, cả hai chạm vào nhau và kiếm khí cùng biến mất.
Thời điểm Tạ Chỉ Yến quay đầu lại muốn tiếp tục công kích, nàng nhìn thấy người đứng trước mặt liền sững sờ: