Khương Vận Nhiên nhất thời cũng có chút mờ mịt.
Nơi đây quá mức huyền dị, nguyên thần của Khương Ngọa Long biến mất, không có một tia tung tích.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao bỗng nhiên dừng trên mặt ao.
Trên mặt ao lơ lửng mấy bồ đoàn, Khương Ngọa Long ngồi xếp bằng ở phía trên một bồ đoàn trong đó.
Nước ao huyền dị, thần hoa bốc hơi, nhìn qua cực kỳ bất phàm, rồi lại làm cho người ta một cảm giác nguy hiểm khó hiểu.