"Hồ Ma đại ca nhìn tuy trẻ tuổi, nhưng làm việc lại cực kỳ ổn trọng."
Lúc Hồ Ma trong lòng thoáng nghi ngờ, vị cô nương tên Ngô Hòa kia cũng giương mắt nhìn lại hắn.
Thế giới này, nữ tử đa phần đều e thẹn, ngay cả trong thôn quả phụ nhìn nam nhân cũng chỉ dám nhìn lén, nhưng nàng lại có vẻ rất táo bạo.
Ánh mắt nàng cẩn thận đảo qua khuôn mặt của Hồ Ma, quan sát vô cùng tỉ mỉ, dường như muốn quan sát toàn bộ hắn, sau đó mỉm cười đẩy chén trà lên trước mặt Hồ Ma, cũng nhấp môi, cười nói: "Ta thường xuyên nhìn thấy."
"Còn có chuyện ngươi trước đó giúp đỡ điền trang xử lý tà ma, phụ thân cũng kể cho ta nghe, ta vô cùng bội phục!"