Hồ Ma và chưởng quỹ lặng lẽ rời khỏi căn phòng lộn xộn, đóng cửa lại.
Chẳng biết bao lâu nữa người trong thôn mới phát hiện ra cảnh tượng tàn khốc bên trong. Chắc chắn sẽ náo loạn ầm ĩ.
Nhưng Hồ Ma và lão chưởng quỹ hiện tại không muốn tiết lộ chuyện này. Bởi vì loại thảm án này đã đạt đến mức độ nhất định phải báo quan trong làng. Khác với Hồng Đăng Hội, nơi có thể tùy tiện trấn an vài câu rồi cho qua chuyện.
Án mạng xảy ra ở những thôn trấn xung quanh khác biệt với những gì xảy ra bên trong trang tử của Hồ Ma.
Trang tử đó là cơ sở của Hồng Đăng Nương Nương. Các tiểu nhị đều như bán mạng cho nương nương. Chết một hai người thì tự xử lý, quan phủ căn bản không quản.