CHƯƠNG 626: ĐẠI THỪA VÀ TIỂU THỪA Trong một rừng cây tươi đẹp, có một câu bồ đề cao vút tầng mây, một thanh niên tai to mặt lớn đang khoanh chân ngôi dưới gốc cây bồ đề.
Trước mặt người thanh niên có rất nhiều người tu hành mặc đồ thầy tu ngồi xung quanh, còn có các con sói lửa, sói xám, hổ báo, hươu nai thỏ chuột mèo, muôn lại chim thú, toàn bộ đều thành kính nằm rạp xuống đất, có thể nhìn thấy thỏ dựa lên người sói, chuột nằm trên đầu rắn, nguyên tác sinh khắc của tư nhiên hoàn toàn mất đi hiệu lực ở nơi này.
Tiếng đọc kinh càng lúc càng lớn, Phật quang trên người Thích Ca Mâu Ni càng lúc càng sáng, vầng sáng xuất hiện sau người Thích Ca Mâu Ni, chiếu sáng khắp phương Tây, Linh Sơn chúng phật bồ đề đều kinh động, nhìn về phía Phật quang.
Rất nhiều Phật Linh Sơn đều biến sắc, vẻ mặt kích động, là đại sư huynh!
Tiếng đọc kinh kết thúc, một giọng nói rõ ràng vang lên trên thiên không: “Ta Thích Ca Mâu Ni, lúc ở nhân gian đau khổ, giờ đây đã được giác ngộ, xây dựng Tiểu Thừa Phật Giáo, phổ độ chính mình, phổ độ chúng sinh, độ hết nhân gian. Nam Vô Đại Bảo Như Lai Phật.”