CHƯƠNG 716: TA MANG CON GÀ NÀY VỀ TRƯỚC Ở Địa Phủ đã được mấy năm, tiếng giảng đạo đột nhiên dừng lại, Thực Thiết thú trong rừng cây Thực Thiết còn đang ngậm ngùi gặm trúc khóc ròng, hu hu hu, mấy ngày rồi nương nương chẳng để ý tới chúng ta, buồn quá đi mất.
Bạch Cẩm tỉnh lại khỏi trạng thái nhập định, hắn lập tức cảm giác được đạo cơ trong cơ thể mình đã lắng xuống rất nhiều, Thiện Thi trên đám mây cát tường được quấn quanh bởi từng vòng xích có quy luật, trên mỗi một sợi xích đều có đạo chân văn lóng lánh.
Bạch Cẩm vội vàng đứng dậy bái lạy, cảm kích nói: "Đa tạ nương nương!"
Bình Tâm nương nương tiện tay ném vòng hoa đã làm ra, vòng hoa xoay tròn rồi biến mất sau hàng cây. Chỉ lát sau, vòng hoa lại bay trở về, ở giữa có một con gà trống lớn màu đen đang hoảng sợ kêu gào.
Vòng hoa rơi xuống dưới chân Bạch Cẩm, gà trống cố gắng giãy dụa nhưng có làm thế nào cũng không thể nhảy ra khỏi vòng hoa.