CHƯƠNG 880: VÕ TƯỚNG TẦN QUỲNH Đường Tam Tạng chạy ngược chạy xuôi, đường núi gập ghềnh khấp khuỷu, mới đi được hơn mười dặm đã không đi nổi nữa, trước mặt đều là đá cao chót vót, cây cối um tùm.
Trong xe, Đường Tam Tạng mở một chiếc hộp ra, để lộ một cái nút bấm ở bên trong, lẩm bẩm nói: “Theo lời huấn luyện viên nói thì chính là cái này.”
Hắn đưa tay ấn nút, ‘két két két’ cả chiếc xe đung đưa, đầu xe hướng lên trên, trời đất quay cuồng.
“A!” Đường Tam Tạng vô thức kêu lên. Một lúc sau, một người máy bằng thép cao bốn mét đứng giữa núi đá, xung quanh ngực của người máy là những tấm gương trong suốt, tạo thành một không gian. Đường Tam Tạng ngồi trước không gian thu nhỏ, trước mặt còn có một bàn điều khiển có tay cầm.
“A Di Đà Phật.”