CHƯƠNG 919: TẠM THỜI BỎ QUA CHUYỆN NÀY Bạch Cẩm liếc mắt nhìn Cô Lương, nói: "Pháp bảo này quá quý, ngươi giữ trong tay mãi sẽ không được, như thế này đi! Sư huynh ta đây vất vả một chút, trả một vạn Công Đức Kim Tiền lấy nó để tránh sau này ngươi lại bị các đại thần Phật Giáo đến làm phiền."
Vẻ mặt của Cô Lương tươi cười, kéo cánh tay của Bạch Cẩm làm nũng: "Sư huynh, nếu đó là pháp bảo quý giá như thế, ngài ra thêm một chút tiền công nữa đi... Người ta cũng nghèo lắm mà..."
Bạch Cẩm không nhịn được bèn rùng mình một trận, lập tức rút cánh tay khỏi tay Cô Lương nói: "Hai vạn, không thể nhiều hơn nữa."
Cô Lương mừng rõ kêu: "Đa tạ sư huynh!" Nàng duỗi tay ra, áo Cà Sa rực rỡ chói lóa xuất hiện trên tay, trong lòng còn âm thầm đắc ý, đúng là A Tu dạy không sai chút nào, nữ hài tử phải biết làm nũng, nữ hài tử mà thích làm nũng thì vận khí không bao giờ xấu.
Bạch Cảm nhận lấy áo Cà Sa rồi nói: "Ngươi đi về trước đi... Ta còn có việc phải làm."