CHƯƠNG 390: SÁU HUYNH ĐỆ MAI SƠN Bạch Cẩm đấm chân cho Thông Thiên, ngẩng đẩu nghiêm túc nói: “Ở trong mắt đệ tử, sư phụ người là toàn trí toàn năng, nhất niệm liền có thể hủy diệt thiên địa, nhất niệm cũng có thể tái tạo càn khôn. Đây chỉ là Thiên điều mà thôi, thổi một hơi là có thể thối bay hắn đi.”
Thông Thiên tằng hắng một tiếng rồi nói: “Tuy nói như vậy cũng không sai nhưng ta vẫn không thể làm việc này.”
“Sư phụ, chẳng lẽ người không muốn thắng Nguyên Thủy sư bá một lần sao?”
Thông Thiên trầm tư một lát, nội tâm hơi dao động. Hắn cúi đầu nhìn Bạch Cẩm một chút rồi nói: “Ngươi vậy mà lại để tâm đến tên đệ tử kia như vậy.”
Bạch Cẩm không chút nghi hoặc về việc sư phụ có thể nhìn ra tiểu tâm tư của bản thân, cảm khái nói: “Thu đồ rồi mới biết công ơn sư phụ. Sư tôn đối xử với ta cũng không phải rất tốt nhưng sau khi ta thu đồ đệ rồi mới hiểu ra được ơn sư sâu nặng tựa tình cha.”