CHƯƠNG 864: TAM GIỚI THƯƠNG THÀNH Cô Lương vội vàng lấy tay che búi tóc trên đầu mình lại, vẻ mặt đau khổ nói: "Không thể nào, sao chính ta cũng không biết?"
Bạch Cẩm cười nói: "Bởi vì ngươi không thể nhìn thấy!"
Vẻ mặt Cô Lương đáng thương nhìn về phía Thạch Cơ, ngươi cũng không nói cho ta biết!
Thạch Cơ quay đi, cố nén cười nói: "Như vậy có vẻ ngươi càng thành thực hơn, không có gì là không tốt cả."
Cô Lương hoàn toàn suy sụp, ôm chân ngồi xổm trên ghế, hai cái búi tóc trên đầu cũng sụp xuống, bộ dạng bất lực. Thực thương tâm thực ủy khuất, nhìn sư huynh của mình mà xem, lại nhìn sư tỷ mà xem, các người đều bắt nạt ta.