CHƯƠNG 959: MỞ ĐỈNH Nháy mắt Kim Cô đã khôi phục như thường, Đường Tam Tạng nằm trong cự đỉnh, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh. Một là vì Kim Cô làm hắn đau, hai là do bị cảnh tượng trong mộng dọa sợ. Hắn nằm trong đỉnh há hốc miệng thở hổn hển, ánh mắt vẫn chất chứa cảm xúc khó tin. Đường Tam Tạng bần thần hoảng hốt, lẽ nào người đó là mình?
Chẳng phải nói bần tăng là Kim Thiền Tử - Đại đệ tử của Phật Tổ chuyển thế ư? Nhưng tại sao mình lại thấy một tên ma đầu giết người không chớp mắt? Rốt cuộc mình là ai? Là đệ tử của Phật Tổ hay là ma đầu hung bạo?
Chiến ý khát máu lại trào dâng trong lòng, Đường Tam Tạng bỗng giật mình bừng tỉnh, cõi lòng hoảng loạn. Bây giờ không phải là lúc suy nghĩ miên man, không thể trông cậy vào ba đồ đệ kia được nữa, phải tự cứu mình thôi! Lúc này mình nhất định phải tự cứu bản thân.
Tinh tinh tinh! Chuỗi âm thanh lanh lảnh vang lên.
Hai mắt Đường Tam Tạng chợt sáng ngời, hắn vội vàng thò tay lục lọi trên người, lấy viên bi Tam Giới Thương Thành ra. Cạch cạch! Viên bi mở rộng sang hai bên trái phải, tạo thành một chiếc máy tính bảng bằng sắt đen, góc dưới máy tính bảng có một cái đầu khỉ đang nhấp nháy.