CHƯƠNG 961: MUỐN CỨU SƯ PHỤ KHÔNG Đường Tam Tạng hét to: "Lão trượng, ngươi không nể mặt bần tăng thì đừng trách bần tăng không nể mặt ngươi."
Khương Tử Nha chìa tay, một tia sáng trong lòng bàn tay kéo dài ra ngoài, tạo thành một chiếc roi gỗ, khá giống Đả Thần Tiên. Hắn nói: "Ngươi đến đây, để ta xem ngươi có thể phát huy vài phần thực lực của Vương Linh Quan hay không."
Rầm!
Đường Tam Tạng bỗng giậm chân, mặt đất sụp thành hố sâu chỉ trong nháy mắt. Hắn giống như một viên đạn bay đi, kích hoạt một làn sóng khí giữa không trung. Nắm đấm cứng rắn xé rách không khí, tạo ra tiếng rít chói tai.
Khương Tử Nha quất một roi. Ầm! Một đạo thần quang bắn tung tóe. Rầm rầm rầm! Mặt đất dưới chân mọc lên từng cột đất đá. Khương Tử Nha lảo đảo lùi về sau, giậm chân thật mạnh bộp bộp bộp... vài phát.