Người sống sót Trương Hạo Vũ ngồi ở bên cạnh hắn không khỏi nở nụ cười, đã cắt đứt lời nói của hắn: “Tối đa ngươi không cao hơn mười sáu tuổi nha? Vậy mà dám đùa nghịch lưu manh với cô gái 30 tuổi, không bị đánh mới là lạ. Hơn nữa ngay cả xương chậu cùng nói ra... Lại nói đến tột cùng là ngươi ở bệnh viện nào thế?”
“Ngươi cũng đừng hỏi hắn rồi, hơn phân nửa là ở bệnh viện tâm thần nào đó.” Thái Hòa liếc mắt, nói ra.
Ba người Yuna ngồi ở bên cạnh hắn, đều không có ý định nói chuyện.
Ngô Thanh Vân thì không thói quen chen chút trong một không gian nhỏ hẹp với nhiều nhân loại như vậy, mặc dù những ngày nay sống chung với những người này, nàng hơi tiến bộ một chút so với lúc trước, nhưng lúc này vẫn biểu hiện ra hơi nôn nóng, toàn bộ nhờ Thái Hòa cầm lấy tay của nàng, mới khiến cho nàng trấn tĩnh lại.
Mà Lê Bống và Yuna thì không có hứng thú nói chuyện với nhân loại, thực tế đối với Yuna mà nói, nàng chỉ hăng hái đối với chuyện chính mình hiếu kỳ mà thôi.