Thái Hòa sửng sốt một chút, sau đó bỏ trang giấy vào trong túi quần: “Ta sẽ cố gắng hết sức. Bất quá trước hết, nói ta nghe một chút xem, xem thử những chuyện ngươi nói có phải đáng cái giá này hay không.”
Thái Hòa vẫn là có vài phần xúc động trong lòng với tình thương của cha mà Khá Bảnh biểu hiện ra.
Bằng không mà nói, Thái Hòa hoàn toàn có thể hao chút tinh thần lại đi hỏi thăm lão La. Dù sao lại không phải một mình hắn người biết chuyện.
Bất quá cảm động thì cảm động, chuyện này không nghĩa là hắn có tư cách đồng lõa với Mười Khó, có thể lập tức làm thịt hắn bất cứ lúc nào.
Chẳng biết tại sao, mặc dù Thái Hòa không có trực tiếp đồng ý, nhưng sau khi Khá Bảnh nhìn thật sâu hắn một cái, cũng lộ ra một nụ cười như được giải thoát.